Tản văn: Tháng Ba, hoa cà phê gọi nắng

12/03/2021 07:46

Tác giả: Trương Thúy

ADQuảng cáo

Tháng Ba về, ngồi lặng nghe nỗi nhớ vương giăng. Một cảm giác xuyến xao, tiếc nuối dâng lên khi lời hẹn với Tây Nguyên tháng Ba không thành. Tôi nhớ gì ở vùng đất đỏ bazan đầy nắng và gió ấy? Tôi thương gì mỗi mùa tháng Ba nơi đất trời Tây Nguyên bạt ngàn xanh, bạt ngàn sắc trắng. Lần mở điện thoại, đành bằng lòng ngắm hoa cà phê nở trong những tấm hình bạn gửi với dòng nhắn hài hước: “Kệ Covid-19, hoa cà phê vẫn nở đúng mùa”. Tôi tự say với hương cà phê ngọt ngào lần về từ kí ức.

Ảnh: Ngọc Trí

Một sáng tháng Ba ở một nơi xa nhà, tôi tỉnh dậy trong sự ngỡ ngàng rồi vỡ òa sung sướng. Hoa cà phê đã bung nở trắng cành. Mới hôm qua thôi, những búp hoa còn ngại ngùng e ấp trong vỏ bọc xanh nhạt nhẹ nhàng. Vậy mà chỉ sau một đêm say ngủ, hoa đã bung, hương đã tỏa.

ADQuảng cáo

Trong thoáng giây phút, tôi quên mất mình không còn là một đứa trẻ, chạy vù lên đồi cao, nhìn xuống “cánh đồng” hoa cà phê trải dài sắc trắng và hét to lên âm thanh sung sướng của tâm hồn. Thu vào tầm mắt là bạt ngàn những chùm hoa rực trắng gọi nắng. Nắng tháng Ba của đất trời Tây Nguyên vàng như rót mật. Nắng lên, xua những hạt sương đêm còn mơ ngủ trên cành lẩn nhanh đi trốn. Nắng càng rực rỡ, sắc trắng của hoa cà phê càng tinh khiết và hương hoa càng ngào ngạt thơm. Nắng giục hoa tỏa hương để gọi bướm ong về lấy mật, khơi lên trong tâm hồn ta những cảm xúc lâng lâng, xốn xang khó tả thành lời.

Tôi đi giữa đất trời hoa cà phê đang bung nở gọi mời, ánh mắt không thể rời màu trắng tinh khôi. Hít hà thật sâu, thật đã đầy mùi hương thoang thoảng của hoa quấn quyện khắp nơi, một mùi hương nhẹ nhàng, không nồng gắt nhưng có sức mê hoặc con người ta đến lạ. Mê hoặc cả lũ ong bướm tìm về. Đàn ong cần mẫn trên những chùm hoa, lẩn vào đó hút mật, tiếng đập cánh vù vù hòa vào tiếng gió vi vu. Những chú bướm đủ màu sắc thì chập chờn lên xuống, thích thú dạo chơi, bay lượn. Ngắm nhìn cảnh đó, một kẻ có tâm hồn dễ rung động như tôi đã phải đưa hai tay lên ôm lấy lồng ngực để ngăn sự nhảy nhót vui mừng của con tim. Tôi sợ lỡ mình reo lên trong niềm phấn khích quá độ sẽ làm lũ ong bướm giật mình, lạc mất đường bay. Là tôi cứ lo thừa như vậy, chứ thực ra, đời ong bay hàng ngàn vạn chuyến để lấy mật – dù xa xôi vẫn tìm được lối về. Tôi ngất ngây giữa những chùm hoa trắng muốt đang vây quanh mình nhìn bướm ong cõng nắng đi rong.

Ánh nắng tháng Ba của Tây Nguyên cũng như trở nên ngọt ngào hơn, rực vàng hơn bởi miên man hoa cà phê sắc trắng. Trắng mênh mông, trắng cả đất trời. Những chùm hoa cà phê đánh đu trên cành dịu dàng dâng hương, sắc, mật cho đời. Phải chăng sự tận hiến đó khiến vòng đời hoa cà phê ngắn ngủi? Chỉ ba, bốn ngày hoa đã vội tàn để nhớ, để thương, để vấn vương, tiếc nuối cho bao người đã trót say sắc trắng; để thẫn thờ, ngẩn ngơ cho bao người lỡ hẹn với mùa hoa khi không kịp trở về.

Và tôi bây giờ cũng vậy, nhìn những tấm hình hoa cà phê nở bạn gửi sáng nay mà trong lòng lại dậy lên bao cảm xúc hỗn độn khó gọi thành lời. Tháng Ba về, hoa cà phê gọi nắng rực vàng hay nắng tháng Ba đánh thức hoa cà phê bung nở? Ước chi ngay lúc này, tôi được hòa mình vào đất trời Tây Nguyên, là nắng, là gió, là bướm ong,… để say mê mải với hương sắc hoa cà phê. Tháng Ba này, tôi đã lỡ hẹn với mùa hoa cà phê. Tôi bắt đầu một cuộc dạo chơi bằng tâm tưởng và cất lên những tiếng hoan ca của tâm hồn về miền Tây Nguyên đầy nắng gió giữa mùa hoa cà phê nở.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Tản văn: Tháng Ba, hoa cà phê gọi nắng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO