Tản văn: Hồ Tà Đùng nơi tôi đến

25/12/2020 09:15

Tác giả: Đinh Thành Trung

ADQuảng cáo

Hồ Tà Đùng nước xanh mây trắng, hồ Tà Đùng đi mãi không muốn về. Đó là những cảm xúc rất chân thật của mọi người khi được khám phá vẻ đẹp nơi hồ Tà Đùng lộng gió. Xanh ngát, xanh mơn mởn, xanh thẳm… biết dùng ngôn từ gì để diễn tả vẻ đẹp nơi ấy? Hồ nước xanh trong với phong cảnh sơn thủy hữu tình, với thiên nhiên bao la hùng vĩ, xứng đáng là một điểm đến tuyệt vời cho mọi người, nhất là với những ai đang sống nơi đô thị xô bồ.

Ảnh tư liệu

Chiếc xe băng qua những cung đường uốn lượn, tôi đã đến hồ Tà Đùng, nơi được mệnh danh là vịnh Hạ Long ở Tây Nguyên. Phong cảnh sơn thủy hữu tình ấy cứ níu lấy chân tôi, đưa tôi đến cảm giác khoan khoái lạ lùng. Trong không khí núi rừng thơ mộng, gã trai thành phố cứ mê mẩn, đắm chìm.

ADQuảng cáo

Trong tiết trời mát dịu, hồ Tà Đùng hiện lên đẹp tuyệt vời, mơ mộng trong khói sương lan tỏa, như mời gọi khách phương xa đặt chân đến hàn huyên tâm sự. Cảnh sinh tình, mê mẩn dễ làm con người có cảm tình với nhau, dễ quan tâm đến nhau hơn một khung cảnh đông đúc, bon chen. Cũng chẳng có ý so sánh gì hai khung cảnh đó, bởi mỗi người một cuộc sống, nhưng có ai ở thành phố đặt chân đến thiên nhiên, được đắm mình trong bầu trời rộng mở lại không mơ đến nó khi về xuôi?

Nơi ấy là hồ nước mênh mông với những con sóng lăn tăn nhẹ nhàng, như vết gợn của thời gian không ngừng trôi. Trong đó, cuộc đời của con người cũng chỉ như một nếp hằn nhỏ của con sóng trôi đi mà không thể níu kéo lại. Trước cảnh đẹp tuyệt vời, ai đã được đặt chân đến đều trầm ngâm nghĩ ngợi. Hồ có núi, có đảo, như một kiệt tác của thiên nhiên, nhưng lại được tạo nên bởi sức sống mãnh liệt của con người. Khung cảnh ấy thật bình yên, khác xa mọi xô bồ nơi phồn hoa phố thị.

Hồ Tà Đùng trong xanh tuyệt diệu. Mây lững lờ trôi, từng cánh chim chao liệng đón chào mùa xuân đến. Tôi được một người dân địa phương kể cho nghe về sự tích của nơi tuyệt diệu này. Truyền thuyết hai vị thần có sức khỏe phi thường được già làng mời đến giúp đỡ dân làng B’ Nâm Pang Rah, bởi nơi đây thường xuyên ngập lụt mỗi mùa mưa bão. Hai vị thần đã kéo các ngọn núi về đặt xung quanh làng, sau này được gọi là núi Cha, rồi đến núi Mẹ, núi Chú… Sự tích nơi đây được người dân nhớ mãi rồi truyền lại cho con cháu. Thời nay là hội nhập rồi, trong hội nhập cũng có phần văn hóa. Việc đồng bào ta quý nhau, rồi tìm hiểu đời sống văn hóa của nhau vốn dĩ đã là việc đáng trọng. Đến Tà Đùng, ta nghe như thế, rồi ta thương như thế.

Ở Tà Đùng, khí hậu thiên nhiên đã ban phước cho con người để có thể cảm nhận thấy bốn mùa chỉ trong một ngày. Những hòn đảo muôn hình vạn trạng như đại diện cho sức mạnh và sự khéo léo của thời gian, những tạo tác như chứng minh con người chỉ là nhỏ bé so với thiên nhiên vĩ đại. Trên đất nước Việt Nam, ở đâu cũng có những cảnh đẹp yên bình, tuyệt vời. Hồ Tà Đùng cũng vậy và nhắc nhở  chúng ta phải trân trọng công sức tiền nhân gìn giữ, vun đắp.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Tản văn: Hồ Tà Đùng nơi tôi đến
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO