Tản văn: Chất lính của bố

18/12/2020 10:26

Tác giả: Thu Đình

ADQuảng cáo

Bố tôi năm nay đã gần 70 tuổi nhưng vẫn còn khỏe lắm. Mái tóc mới lấm tấm điểm vài sợi bạc, nước da vẫn rắn rỏi, giọng nói sang sảng, nhất là khuôn mặt lúc nào cũng ánh lên vẻ hoạt bát, vui tươi. Được thế, phần vì nay anh em tôi đều đã trưởng thành, con cái đề huề, điều kiện đủ đầy, bố mẹ chẳng còn phải chạy ăn từng bữa như xưa; nhưng phần lớn là vì bố vẫn còn giữ được chất lính với nhiều phẩm chất, thói quen tốt.

Ảnh tư liệu

Thời trai trẻ, bố tích cực tham gia đoàn dân công huyện đi xây dựng hệ thống kênh mương, đắp đê sông Mã. Tiếp đó, bố tham gia quân ngũ từ năm 1973, từng là anh giải phóng quân trực tiếp tham gia chiến dịch mùa xuân năm 1975 giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Kỷ vật một thời hào hùng của bố còn lại duy nhất đến giờ là tấm ảnh đen trắng đã sờn màu trong bộ đồ quân ngũ bố chụp khi hãy còn rất trẻ. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để anh em tôi cảm mến, kính yêu bố rất nhiều.

Hòa bình lập lại, bố trở về với ngôi làng nhỏ ven đồng, với ruộng vườn, ao cá, luống cày quen thuộc. Đời lính đã tôi luyện cho bố tinh thần quyết tâm “nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”. Bởi vậy, về với thời bình, bố vẫn như một anh lính kiên cường, chẳng ngại khó khăn, gian khổ. Ngoài tay cày tay cuốc, bố còn ngược xuôi bán buôn, mùa nào thức nấy. Tuổi thơ anh em tôi vì thế được no cơm ấm áo. Chúng tôi như trái bầu trái bí cứ thế lớn lên trong tình thương yêu của mẹ và nỗi nhọc nhằn của bố.

ADQuảng cáo

Cuộc sống bươn chải vất vả là thế, vậy nhưng bố khi nào cũng phơi phới tinh thần lạc quan, tự hào chẳng khác một anh lính trẻ năm nào vẫn tràn đầy nhiệt huyết. Bố từng bảo: “Nhìn cảnh máu đổ nơi chiến trường, rồi bao nhiêu cảnh chia ly tang tóc trong chiến tranh mới thấy chỉ cần được sống trong hòa bình thế này đã là quý lắm rồi”. Bố còn bảo: “Thời của bố, đẹp nhất là được xông pha nơi chiến trường để bảo vệ Tổ quốc. Còn thời của các con bây giờ, phải học hành đàng hoàng, làm việc cho tốt. Mình cứ cố gắng hết sức thì mọi việc sẽ ổn cả thôi!”.   

Sống giữa thời bình, dù cảnh nhà không còn khốn khó như trước, vậy mà bố vẫn giữ nếp sống giản dị của một người lính. Món ăn, bố chẳng cần cầu kỳ, miễn là được ăn cơm nhà với mấy mẹ con. Nhà cửa cũng chẳng cần cao sang, miễn là rộng rãi, thoáng mát. Đặc biệt, thường ngày, bố rất thích mặc bộ đồ quân ngũ, đội chiếc mũ cối. Bố bảo, những đồ dùng này vừa bền, vừa đẹp, trông lại rất gần gũi, thân thiện. Nhưng thực ra tôi biết, vì quá gắn bó, quá yêu đời lính nên bố mới thích thế.

Riêng thói quen sạch sẽ, gọn gàng, ngăn nắp của bố thì khỏi cần phải nói, cũng y như trong môi trường quân đội. Từ nhà cửa cho đến sân vườn, lúc nào cũng được bố quét dọn. Chăn màn ngủ dậy bố gấp vuông vắn đặt nơi đầu giường. Khăn mặt lau xong là được giặt phơi, gấp đều hai bên. Đồ đạc trong nhà luôn được sắp đặt đúng nơi đúng chỗ. Bố còn giữ cả thói quen dậy sớm tập thể dục... Lúc còn nhỏ, anh em tôi nhiều khi cảm thấy khó chịu bởi tính nguyên tắc của bố, làm gì không đến nơi đến chốn là kiểu gì cũng bị bố nhắc nhở.

Bố là thế, dù cuộc sống có đổi thay thế nào vẫn luôn vững chãi, lạc quan. Yêu chất lính trong con người của bố, anh em tôi càng yêu hơn hình ảnh anh Bộ đội Cụ Hồ.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Tản văn: Chất lính của bố
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO