Thơ: Thương thầm...

Văn nghệ - Ngày đăng : 09:07, 21/02/2020

Tác giả: Trần Kỳ Duyên

Ảnh minh họa

Thương thầm một nhánh sông quê

Tháng năm con nước chở đầy phù sa

Sớm chiều bóng mẹ dáng cha

Trên con xuồng nhỏ nắng mưa nhọc nhằn...

Thương thầm những dấu chân trần

Mùi quê theo bám áo quần lấm lem

Ðất nâu lẫn với màu phèn

Bấy lâu như đã thân quen chẳng rời...

Thương thầm những giọt mồ hôi

Nhọc nhằn ướt đẫm cho đời ấm no

Nghĩa ân đong điếm sao vừa

Cứ mang theo mãi dù là lớn khôn...

Thương thầm ngõ ấy hoàng hôn

Cây tre già cỗi nghiêng cong phận mình

Thời gian chất ngất bao tình

Trong ta có đấng sinh thành bao dung...